Từ những ngày Đà Nẵng lần đầu đón khách du lịch
Năm 2001 - một dấu mốc đáng nhớ với ngành du lịch Việt Nam, với TP Đà Nẵng khi chính phủ cho phép một số sân bay quốc tế (trong nước) có đủ điều kiện hạ tầng kỹ thuật, được đón chuyến bay thuộc chương trình du lịch, kết hợp tìm hiểu cơ hội đầu tư, kinh doanh, vòng quanh thế giới bằng máy bay của giới thương gia, doanh nhân thành đạt và nổi tiếng của Thụy Sỹ, Đức, Pháp.
“16h45 chiều 13.3.2001, chuyến bay MD-11 Swissair (Hãng hàng không quốc gia Thụy Sỹ), xuất phát từ sân bay Adelaide (Australia) đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đà Nẵng.
Chuyến bay lần đầu tiên đưa 250 du khách, phần lớn là các thương gia, doanh nhân thành đạt và nổi tiếng của Thụy Sỹ, Đức, Pháp đến Đà Nẵng, đã chính thức khẳng định, kể từ năm 2001", nhà báo Trần Ngọc lật lại tư liệu gốc và chia sẻ.
Cũng chiều ngày 13.3.2001, ông Nguyễn Hoàng Long, lúc đó là Phó Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng đã trực tiếp ra tận cầu thang máy bay đón và tặng hoa cho hành khách.
Ông chia sẻ thêm về địa điểm được lựa chọn làm nơi lưu trú cho đoàn khách: “Hồi đó, khách hạng sang được đưa về khu nghỉ dưỡng Furama. Cả Đà Nẵng thời điểm đó, số khách sạn “đủ sao” có thể đón khách thượng lưu có thể đếm được trên đầu ngón tay”.
Bước đệm đưa Đà Nẵng trở thành thành phố du lịch
Từ phân khúc khách “đặc biệt” này, năm 2003, TP Đà Nẵng bắt đầu chỉnh lý không gian trưng bày Bảo tàng nghệ thuật điêu khắc Chăm.
“Có thể nói là đợt chỉnh lý đầu tiên sau khi chia tách Đà Nẵng - Quảng Nam. Khách châu Âu thì rất thích trải nghiệm nền văn minh Chămpa cổ xưa. Cơ hội đến, Đà Nẵng phải làm hài lòng khách”, ông Ngọc kể lại.
Khi nhắc đến du lịch Đà Nẵng, người ta thường nghĩ đến những cây cầu độc đáo, cung đường chạy thẳng tắp, hai bên là kiến trúc mới, cơ sở hạ tầng du lịch; những bãi biển trải dài cát trắng hay những khu nghỉ dưỡng hiện đại ven biển. Nhưng đó là hình ảnh của hiện nay.
Còn với nhà báo Trần Ngọc, bằng cảm xúc của mình, ông đã âm thầm ghi lại vẻ đẹp những buổi đầu hoang sơ của thành phố.
Nhiều bức ảnh của ông đã trở thành độc bản - không phải ai cũng chụp được, bởi nó không chỉ đòi hỏi kỹ thuật, mà còn là sự kiên nhẫn, tinh tế và nhạy bén của một người đã thấu hiểu sâu sắc vùng đất này.
“Với ảnh, quan trọng là khoảnh khắc vàng trong sự dịch chuyển không ngừng. Ngôn ngữ ảnh báo chí luôn đòi hỏi tính kịp thời, nên săn ảnh cũng như săn tin, đừng quên khi bấm máy là cố giữ sự chân thật nhất về thực tế khách quan. Đôi khi lại phải phân tích, đánh giá, nhạy bén với những biến động, biến đổi. Tính tư liệu sử của ảnh báo chí, nằm ở chỗ này”, ông tâm sự.
Đến nay, dù đã trải qua hơn ba thập kỷ làm báo, nhà báo Trần Ngọc vẫn giữ vững ngọn lửa nghề. Những bước chân vẫn miệt mài trên mọi nẻo đường Đà Nẵng, vẫn ánh mắt sáng lên khi nói đến chuyện nghề, bàn về một hành trình tác nghiệp.