
Không có ngôi sao châu Á nào chứng tỏ được giá trị ở FIFA Club World Cup 2025 - Ảnh: REUTERS
Châu Á tiến bộ đến đâu?
Châu Á dự FIFA Club World Cup với 4 đại diện, gần tương đương với châu Phi (4 đội), Nam Mỹ (6 đội) và Bắc Trung Mỹ - Caribê (5 đội). Sau vòng bảng, thành tích của họ chỉ hơn châu Phi - khu vực sạch bóng ở vòng 16 đội.
Bỏ qua châu Đại Dương vốn không có tiếng nói gì trong làng bóng đá thế giới. Châu Á trong một thập niên trở lại đây được đánh giá là "thế lực" vươn mình mạnh mẽ, thậm chí thách thức cả châu Âu hùng mạnh.
Trong 2 năm qua, Ronaldo không ít lần tuyên bố bóng đá Saudi Arabia ngang ngửa với những giải đấu hàng đầu châu Âu, thậm chí là trội hơn hệ thống giải vô địch của Pháp. Không ít người hâm mộ hùa theo nhận định của Ronaldo, khi chứng kiến làn sóng ngoại binh ồ ạt gia nhập Saudi Pro League.
Trước đó không lâu, Trung Quốc từng tạo ra một làn sóng gần tương tự, với hàng tỉ USD đổ vào thị trường chuyển nhượng và trả lương cho các siêu sao.
Song song đó, UAE và Qatar cũng luôn góp mặt trong nhóm những giải đấu giàu có nhất hành tinh. Không đến mức hào nhoáng như Saudi Arabia, nhưng các CLB của 2 giải đấu này vẫn đổ tiền ồ ạt cho việc mua sắm ngôi sao từ châu Âu và Nam Mỹ.
Sau cùng là Hàn Quốc và Nhật Bản - 2 nền bóng đá không có chính sách "trải thảm đỏ" mời các ngoại binh siêu sao về giải đấu của họ. Nhưng sức mạnh của Nhật Bản, Hàn Quốc từ lâu đã khiến cả châu Âu cũng phải khiếp sợ.
Sự trỗi dậy của bóng đá châu Á thể hiện rõ qua thành tích tại World Cup. Từ trước năm 2002, các đại diện châu Á chỉ vỏn vẹn 2 lần vượt qua vòng bảng. Nhưng từ World Cup 2022, con số này tăng lên thành 8.
World Cup 2022 đánh dấu cột mốc lịch sử khi lần đầu tiên có đến 3 đại diện châu Á vượt qua vòng bảng ở một giải đấu. Trong đó người Nhật có lần thứ 3 tiến xa trong 4 kỳ World Cup gần nhất.
Với phong độ đó, các đội châu Á được xem là "ngựa ô" tại FIFA Club World Cup. Nhưng rồi tất cả chỉ mang đến nỗi thất vọng.
Gây thất vọng ở FIFA Club World Cup
2 đại diện Nhật Bản, Hàn Quốc - tức lần lượt là Urawa Red Diamonds, Ulsan HD đều không giành nổi bất kỳ điểm số nào.
Al Ain - đại gia của UAE về nước với tổng cộng 12 bàn thua, dù sở hữu trên dưới 10 ngoại binh trong đội hình. Còn Al Hilal tuy tốt hơn, cũng phải mướt mồ hôi mới qua được vòng bảng.
Có thể thông cảm phần nào cho Ulsan và Urawa, bởi họ không phải các CLB dồi dào về tài chính.

Al Hilal (áo trắng) chỉ có một số ít cầu thủ bản địa trong đội hình chính - Ảnh: REUTERS
Nhưng cuộc chơi là công bằng, việc J-League, K-League không thể giàu mạnh cũng cho thấy một điểm yếu lớn của bóng đá Hàn Quốc và Nhật Bản. Để đánh giá đầy đủ thực lực một nền bóng đá, giới chuyên môn không chỉ nhìn vào thành tích tuyển quốc gia, mà còn phải xét trên chất lượng giải đấu, sức hút truyền thông...
Vấn đề là, tuy Urawa cùng Ulsan không giàu mạnh, họ lại vượt mặt hàng loạt đại gia của Saudi Arabia, của UAE, hay Trung Quốc để giành vé đến FIFA Club World Cup.
Từ đó có thể thấy, đồng tiền mà giới tỉ phú các nước này đổ vào bóng đá rõ ràng chưa gặt hái được hiệu quả. Nếu Al Nassr, Al Ittihad giành vé dự giải, thành tích của họ có thể tốt hơn Urawa và Ulsan, nhưng vấn đề là họ lại không giành được vé.
Ở vòng 16 đội, Al Hilal sẽ phải chạm trán Man City hùng mạnh. Quá khó cho đại diện của Saudi Arabia. Và kể cả khi rực cháy, thành tích này cũng không thể hiện được nhiều giá trị của bóng đá châu Á, khi 8/11 cầu thủ đá chính của họ là các ngoại binh.