HUẾ - Từ thủy đình của vua hóng mát đến không gian sinh hoạt cộng đồng, Nghênh Lương đình - biểu tượng kiến trúc
Huế
Năm Tự Đức thứ 10 (1857) và năm Thành Thái thứ 15 (1903, nhà Nguyễn sai sửa sang lại nhà hóng mát ở sông Hương. Từ thời Khải Định, nhà hóng mát ở bến Phu Văn lâu được gọi là Nghênh Lương đình.
Theo đó, chữ Nghênh Lương tạ có nghĩa là nhà Thủy tạ để hóng mát. Tại thời điểm này, chức năng của công trình đã thay đổi, công trình không còn nằm trong hành cung Hương Giang, chỉ dành cho nhà Vua mà đã trở thành sân khấu trình diễn kịch hát cho công chúng xem trong các ngày lễ lớn.
Với chức năng mới, Nghênh Lương đình cũng có những nét tương đồng với các đình dân gian khác, là trở thành nơi tổ chức sinh hoạt cộng đồng, chỉ khác là Nghênh Lương đình thuộc quyền quản lý của triều đình và chỉ mở cửa cho công chúng trong các ngày kỷ niệm đặc biệt.
Nghênh Lương tạ có kết cấu kiến trúc kiểu phương đình 1 gian 4 chái, phía trước và phía sau đều có nhà vỏ cua nối dài ra.
Bộ khung gỗ ở phần trên, nhất là các vì vỏ cua cùng hệ thống liên ba được chạm trổ công phu. Mái nhà chính lợp ngói ống lưu ly vàng, hai nhà vỏ cua lợp ngói liệt men vàng.
Nền Nghênh Lương tạ cao 90cm, bó vỉa bằng gạch vồ và đá thanh, phía bờ sông có 13 bậc cấp dẫn xuống một hành lang xây sát mặt nước sông Hương.
Cảnh quan xung quanh Nghênh Lương Đình thoáng đãng và rất trữ tình. Ngày nay, đây là khu vực mà rất nhiều người dân, du khách tìm đến tham quan, vui chơi…
Hình ảnh công trình từ lâu đã đi vào với ký ức, tâm hồn người dân xứ Huế và gắn liền với một giai đoạn lịch sử đầu thế kỷ XX.