
Anh thanh niên chạy xe ôm công nghệ nghỉ trưa trên yên xe nhưng chỉ “ngủ nửa con mắt” - Ảnh: THÙY CHI
Có người trải tấm bạt nhựa, người giăng võng, nhưng nhiều người chỉ gục đầu vào xe máy, thậm chí nằm vắt vẻo tạm bợ trên yên xe để lấy lại chút sức khỏe giữa cuộc mưu sinh. Có người còn nói vui "chỉ ngủ một con mắt thôi"...
1. Mặt trời đứng bóng đỉnh đầu, bà Nguyễn Thị Phượng (67 tuổi), với quang gánh hàng rong, kiếm một góc sạch dưới tán cây công viên quận Bình Tân để tạm ngả lưng. Nhưng bà vừa thiu thiu vào giấc ngủ thì điện thoại "cục gạch" đổ chuông.
Chồng bà ở quê gọi báo cha già bị bệnh, cần thêm tiền chữa trị. Thế là bà bay hẳn cơn buồn ngủ, lồm cồm ngồi dậy nói chuyện với chồng để hỏi han tình hình cha già ở quê...
Quang gánh hàng rong của người phụ nữ quê Bình Định này chỉ là mấy bọc bánh đa nướng, bánh tráng trộn muối ớt và kẹo, đậu lặt vặt với giá chỉ 5000 - 10.000 đồng. Ngày nào may mắn thì bà lời được 200.000 - 300.000 đồng, chưa trừ chi phí cuộc sống xa nhà, nên chồng hỏi tiền bạc khiến bà rất lo lắng.
"Tháng nào bán đỡ lắm tui gửi về nhà ba, bốn triệu bạc. Tháng này gửi rồi, nhưng giờ lại cần nữa nên tui chưa biết xoay sao" - bà Phượng lo lắng rồi sực nhớ mình vẫn còn hơn một triệu chuẩn bị trả tiền trọ. "Chắc tui lấy tạm khoản này lo thuốc men cho ông già, rồi mình ráng đi bán thêm để trả tiền trọ sau", chưa dứt lời bà lồm cồm đứng dậy quảy quang gánh lên vai.
Bình thường bà Phượng nghỉ trưa khoảng 30 - 40 phút, nhưng hôm nay bà không dám nằm thêm. Bà chỉ biết chạy xe đạp, nhưng ở quê vào phố bà cũng không dám đi xe này nên vẫn kẽo kẹt đòn gánh trên vai.
Bị thoái hóa đốt sống gần chục năm rồi, bà vẫn phải ráng gồng gánh mưu sinh. "Ngày nào tui cũng phải kiếm chỗ ngả lưng bên đường một chút để đỡ đau lưng, nhưng hôm nay nghe ổng gọi điện làm hết ngủ nổi"...
2. Dưới các tán cây công viên mát mẻ gần đó, nhiều người cũng đang tranh thủ lim dim một chút để có sức cho cuộc mưu sinh buổi chiều, thậm chí xuyên đêm. Những giấc ngủ trưa tạm bợ nên có đủ kiểu.
Người chuẩn bị sẵn võng nên được nằm đong đưa thoải mái. Người kiếm cái ghế đá trống để tạm ngả lưng. Nhưng nhiều người tìm giấc ngủ qua quýt. Các thanh niên chạy xe ôm công nghệ nằm luôn trên yên xe, đầu ở cuối yên, hai chân gác lên tay lái.
Thậm chí có bác giao hàng dựng xe sát ghế đá để ngồi dựa đầu vào yên xe mà tìm giấc ngủ mệt mỏi. Cánh thợ hồ sẵn quần áo dơ nên nằm luôn trên hè đường, chẳng cần manh trải gì. Có người khó ngủ còn lướt điện thoại, nhưng nhiều người đã ngáy o o...
"Tụi em dù còn trẻ cũng phải ngả lưng một chút mới chạy xe nổi một ngày mười mấy tiếng. Nếu không thì không ai bền nổi đâu" - T.H.P., một thanh niên 25 tuổi, tiếp chuyện trong lúc vẫn lướt điện thoại. Anh không nói rõ tên, vì không muốn bà con quê Nghệ An thấy mình vạ vật thế này. Lý do anh ngủ trên yên xe là vừa tiện vừa để giữ luôn được xe.
"Hồi mới ngủ kiểu này cũng co ro, khó chịu, có người ngủ say còn bị rớt xuống đất chảy máu đầu. Nhưng ngủ vài ngày rồi cũng quen, mà hình như còn khỏe vì chân mình để trên tay lái nên máu dồn xuống não nhiều hơn", anh P. cười tâm sự.
Khác những người bán hàng rong hay thợ hồ thường tìm chỗ ngủ trưa cố định gần công trình, cánh xe ôm như anh P. thường bạ đâu nghỉ đó tùy cuốc xe trưa. Hôm nào trả khách gần công viên thì họ được hưởng vài mươi phút dưới bóng mát cây xanh. Nhưng hôm nào họ chạy ở các khu đô thị đông đúc thì tìm vỉa hè hay đoạn hẻm nào mà ngả lưng trên yên xe một chút.
"Ở đâu cũng được, miễn sao mình lim dim được và an toàn thôi" - anh Lê Văn Phong, người chạy xe ôm gần 20 năm, tâm sự. Anh nói nếu nghỉ trưa có nhóm thì yên tâm, còn không thì chỉ "ngủ một con mắt thôi" vì còn dè chừng kẻ xấu với cái xe máy kiếm cơm, chiếc điện thoại và túi tiền dù nhiều hôm mỏng le mỏng lét...
Ở gốc cây xanh trong công viên quận 4, ông Hoàng Hữu Minh (71 tuổi) cũng vừa tỉnh giấc sau 30 phút ngủ ngồi bằng cách dựa vào gốc cây. Ông nói chỉ cần ngó kỹ gốc cây nào không có kiến là dựa lưng chợp mắt, "coi vậy chớ khỏe vì hình như có năng lượng cây xanh truyền vào mình".
Người đàn ông quê tận Vĩnh Phúc vào TP.HCM mưu sinh bằng nghề lượm ve chai còn vui vẻ nói: "Nhiều hôm tôi ngủ dậy thấy bao ve chai mình tự dưng đầy lên. Mấy người đi chơi công viên chắc thấy mình già cả nên sẵn vỏ lon nước đã bỏ vào bao cho mình".
Ông Minh kể có hôm ngủ dậy còn thấy có ổ bánh mì hay hộp cơm tấm ai đó tặng mà không đánh thức ông...

Chú nhặt ve chai ngồi gục đầu trên gối mà ngủ luôn trên vỉa hè

Bác giao hàng ngồi ghế đá dựa đầu vào yên xe mà lim dim lấy lại sức

Người nằm vắt yên xe, người đong đưa võng

Bà Phượng mất giấc ngủ trưa ở công viên vì nỗi lo tiền gửi về quê

Người gục đầu yên xe, người nằm ghế đá tìm giấc ngủ trưa